VŨ TRỤ CÁNH ĐỒNG LÚA MÌ - KHU VỰC CƠ BẢN
CÁNH ĐỒNG LÚA MÌ – NƠI HỒN NGƯỜI NGHỆ SĨ TAN VÀO THIÊN NHIÊN
Cánh đồng lúa mì là một trong những loạt tranh nổi bật và cảm động nhất của Vincent van Gogh – người họa sĩ tài hoa và cô độc. Trong những năm cuối đời tại miền Nam nước Pháp, ông đã vẽ hàng loạt bức tranh về đồng lúa, mỗi bức là một lát cắt đầy xúc cảm của tâm hồn đang rạn vỡ nhưng vẫn cháy rực tình yêu với thiên nhiên.
Trong mắt Van Gogh, cánh đồng không chỉ là phong cảnh. Đó là biểu tượng của sự sống, của vòng quay tự nhiên – nơi gieo trồng và gặt hái, nơi nỗi buồn và niềm hy vọng cùng tồn tại. Những bức tranh lúa mì của ông đầy sức sống mãnh liệt, ánh vàng rực cháy như mặt trời, cánh đồng dập dềnh như những con sóng dưới gió, và bầu trời thì luôn biến chuyển – lúc u uất, lúc mãnh liệt, khi rực rỡ và có khi mênh mang cô liêu.
Van Gogh đã vẽ Cánh đồng lúa mì trong giai đoạn sống ở Saint-Rémy và sau đó là Auvers-sur-Oise – hai nơi đánh dấu bước chuyển sâu sắc trong tâm trạng ông. Khi nội tâm ông giằng xé dữ dội nhất, cũng là lúc ông vẽ ra những cánh đồng bạt ngàn và rộng mở nhất. Dưới nét cọ dày, mạnh, dồn dập, từng đường nét như cuộn trào cảm xúc, từng mảng màu dường như thở cùng trái tim người họa sĩ.
Một số bức nổi bật trong loạt tranh này có thể kể đến: Cánh đồng lúa mì với đàn quạ, Cánh đồng lúa mì dưới bầu trời mây, Cánh đồng lúa mì buổi trưa nắng, hay Lúa mì và cây bách. Mỗi tác phẩm là một trạng thái nội tâm – có khi là yên bình và thanh thản, có khi là dữ dội và giằng xé.
Trong Cánh đồng lúa mì với đàn quạ – được xem là một trong những bức tranh cuối cùng của Van Gogh, người xem có thể cảm nhận được một sự cô đơn sâu thẳm. Cánh đồng rộng mênh mông, bầu trời đen giông tố, con đường mòn không lối thoát, và đàn quạ bay hỗn loạn – tất cả như một khúc bi tráng cuối đời của người nghệ sĩ.